Trước bàn trang điểm, U Mộng nhìn nữ tử mặt tựa hoa đào trong gương, gần như không nhận ra đây là mình của ngày thường.
Nàng đưa ngón tay lên, đầu ngón tay bất giác khẽ chạm vào môi, nơi ấy dường như vẫn còn lưu lại một cảm giác ấm áp mềm mại, cùng với sự rung động kỳ lạ khiến toàn thân nàng rã rời.
Cảm giác đó khiến người ta hoang mang rối bời, nhưng lại… không thể dứt ra được.
Nàng ngồi trước bàn, cố gắng tĩnh tâm ngưng thần, lại phát hiện trong đầu toàn là hình ảnh vừa rồi trên đỉnh núi.




